Pass – Đoạt ái

Đặt pass theo tác giả thôi, chứ truyện này ko có nhiều thịt lắm đâu ( ー̀εー́ ) Phế sài bên khối tự nhiên, chắc kiếm mấy đề toán với vật lý làm pass vậy ~(‾▿‾~ )

 

Chương 8 (Q2):   9 – 3 : 1/3 + 1 = ?
Gợi ý : *Còn phải cần có gợi ý nữa sao? ^^*

 

Chương 10 (Q2): Nhà Lan có 9 con gà, chú xin một con, hỏi nếu bán hết đàn gà thì Lan sẽ có bao nhiêu tiền?
Gợi ý: Ghi kết quả thôi, không cần ghi đơn vị đâu

 

Chương 11 (Q2): Chiếu một chùm tia sáng song song vào gương cầu lồi, ta thu được chùm tia nào?
Gợi ý: 4 từ 12 chữ (ai quên rồi thì search Google nhé, bên Wiki có đó)

 

Chương 15 (Q2) : Có 10 con chim đang đậu trên cành cây, người thợ săn chĩa súng bắn trúng 1 con chim. Biết rằng lũ chim này hoàn toàn khỏe mạnh và con bị bắn trúng không có bộ phận gì bị vướng trên cành cây, hỏi lúc này trên cành cây còn mấy con chim?
Gợi ý: Không có

 

Chương 19 (Q2): 2 mẹ 2 con gái cùng đi xem phim, hỏi cần mua tất cả bao nhiêu vé xem phim?
Gợi ý: Cứ bấm đại  kiểu gì cũng có cái đúng ấy mà *ngoáy mũi*

 

Phiên ngoại 2: Tìm 2 số còn thiếu trong dãy số: 5525-339-6636-7749-224-88**
Gợi ý: Ai nhìn ra được quy luật chắc biết ngay ha ^^~

Chủng Điền Dưỡng Nhi – Chương 20

—o— Chương 20 —o—

 

Sáng sớm mẹ Dương sẽ dùng củ từ cùng gà. Kể từ sau khi Dương Hạo mang theo Đô Đô trở về, phương diện ăn uống của người nhà so với trước kia tốt lên rất nhiều. Dù sao hiện ở trong nhà còn có tiểu bảo bối thân mình muốn cao lớn, không thể dùng thức ăn quá kém.

 

Lúc Dương Hạo về đến nhà, mẹ Dương đã đem bát đũa bày ra trên bàn rồi. Đô Đô đang đem một chiếc đũa cùng một chiếc để vào bốn phía, làm thành một đôi.

 

-“Baba”_Đô Đô phát hiện ra Dương Hạo, giòn tan kêu lên một tiếng sau đó đem chiếc đũa cuối cùng dọn xong liền hướng Dương Hạo chạy đến_: “Baba, baba, hôm nay bà nội mua cho con xe hớn hở”

 

“Xe hớn hở” trong miệng Đô Đô chính là chiếc xe thiếu nhi, hình dạng là hình cái đầu hớn hở* (trong bộ phim hoạt hình mà bé Đô Đô hay xem đó) lưu hành nhất hiện nay. Trẻ con trong thôn khi còn bé cũng thích cùng bạn bè nhỏ thân mến cùng nhau cỡi chiếc xe thiếu nhi này chơi. Trẻ con những nhà khác đều có, mẹ Dương tự nhiên cũng mua cho Đô Đô một chiếc.  muadongthang10.wordpress.com_LỲ

 

-“Bà nội của con rất thương con. Hiện tại ăn cơm trước, xế chiều ba dạy con cưỡi”

 

Đô Đô lớn lên đặc biệt dễ thương, ánh mắt thật to, gương mặt thịt đô đô, làm cho người khác nhìn liền đặc biệt muốn xoa nắn. Dương Hạo cũng thích trêu chọc con trai của mình, thuận tay ở trên mặt bé nhéo một cái.

 

Đô Đô nâng tay nhỏ lên che mặt của mình, haha cười lên_: “Baba, không cho nhéo”_Đô Đô nói xong xoay người chạy đến phòng bếp, trong miệng còn gọi bà nội_: “Bà nội, con đem đũa dọn xong rồi, baba về rồi, rửa tay ăn cơm thôi”

 

Ba Dương đem gà nấu xong rồi bưng ra, mẹ Dương sau khi cho Đô Đô rửa tay cũng cùng ra.

 

-“Ba mẹ, buổi sáng con cùng Trình Kiền đi lên núi một chuyến”_Dương Hạo đem cơm xới cho người nhà, chuẩn bị đem tính toán làm tốt lúc trước cùng mọi người thương lượng.

 

Mẹ Dương cho Đô Đô ăn canh gà, một bên thổi nguội một bên cùng Dương Hạo nói chuyện_: “ Mẹ biết, lúc trở về đụng phải bà ngoại Kiền Kiền, nói hai đứa đi chơi, mẹ liền đoán các con chưa đi đâu xa”_Nói xong đem một muỗng canh gà đến bên khóe miệng Đô Đô, Đô Đô há to miệng, một ngụm uống vào.

 

Dương Hạo gắp vào trong chén mẹ hắn một khối đùi thịt gà, vừa cho Đô Đô một củ từ đã nguội từ trong chén của mình_: “Dạ, hôm nay lên núi nhìn một chút, con cùng Trình Kiền cũng cảm thấy trên núi đồ nhiều, mở giải trí nông thôn không tệ. Con nghĩ đem từ sườn núi trở xuống, đem giải trí nông thôn mở tại chân núi, mẹ thấy như thế nào?”

 

Ba Dương đang kẹp thịt gà chấm tương ớt liền dừng động tác, sau đó đem thịt gà thả vào chén của mình, ngẩng đầu nhìn Dương Hạo_: “Trên núi nhiều năm không có ai trồng trọt rồi, đoán chừng chuẩn bị không tốt….”

 

-“Đúng vậy, đúng vậy, Hạo Hạo con cũng không phải là không biết. Muốn thuê núi thì phải được nhà nhà trong thôn đồng ý, có mấy nhà con cũng không phải không biết…. Đoán chừng làm không tốt lắm”_Mẹ Dương sau khi nghe được quyết định của Dương Hạo cũng nói cho hắn biết tình trạng người trong thôn, nói trắng ra chính là tiền. Dương Hạo hiện tại muốn thuê, có người có công phu sư tử ngoạm, mà có người căn bản là không muốn ngươi mạnh lên, dù cho là để hoang, gã cũng không muốn cho ngươi thuê.

 

-“Con cảm thấy vị trí kia rất được, tài nguyên cũng phong phú, chỗ cũng lớn, thuê xuống tới sau này có thể khai phá được nhiều. Sau này nếu như các địa phương xung quanh khai phá, du khách cũng rất nhiều, rất có tiềm lực. Cho dù không khai phá, con đem tuyên truyền làm cũng xong, làm ăn đều giống nhau.”_Dương Hạo cũng không dám đem chuyện bãi đất bồi cùng khai phá sau này nói cho ba mẹ, chỉ có thể nói mơ hồ. Hắn coi trọng ngọn núi đơn độc kia, cũng chính bởi vì nơi này cách bãi đất bồi của thôn gần nhất, vị trí địa lý tốt.

 

Ba Dương cùng mẹ Dương sau khi nghe xong liếc mắt nhìn nhau, tiếp theo ba Dương chậm rãi mở miệng_: “Cái tài nguyên khai phá và các chuyện khác con người trẻ tuổi so với chúng ta hiểu hơn. Ba và mẹ con cũng không nói gì, nhưng mà con phải suy nghĩ kỹ càng, muốn làm thế nào. Nếu thật tính toán thuê, ba cùng mẹ cũng nhất định là ủng hộ, nhưng người trong thôn này con cũng phải nghĩ biện pháp gì để giải quyết tốt. Đoán chừng tốn không ít tiền”

 

Dương Hạo gật đầu đem lời nói của ba mẹ ghi trong lòng. Bọn họ ở chỗ này sống mấy chục năm rồi, rất nhiều chuyện chuyện so với hắn rõ ràng hơn. Người trong thôn bình thường lui tới cùng tiền không có quan hệ, thời điểm tất cả mọi người khách khí thì cái gì cũng nói tốt. Nhưng mà một khi đụng đến lợi ích bản thân, khẳng định như vậy sẽ rất khó giải quyết. Mặc dù mở giải trí nông thôn đã suy nghĩ thật lâu, nhưng mà thuê núi đó cũng là hôm nay mới quyết định, hắn còn phải cẩn thận tìm cách.  muadongthang10.wordpress.com_LỲ

 

-“Được, ba mẹ, trong lòng con tạm thời cũng tính toán rồi. Con đây là cùng hai người thương lượng một chút, cụ thể sau này con sẽ nói”

 

Ba Dương gật đầu_: “Ăn cơm trước đi”

 

Người một nhà mới nói xong chuyện thuê núi, phía ngoài liền một trận ồn ào.

 

Động tác trên tay mẹ Dương dừng lại, nghiêng người duỗi cái cổ dài ra phía bên ngoài nhìn_: “Phía bên ngoài ồn ào sao? Có phải có chuyện gì không?”

 

-“Không biết”_Ba Dương lắc đầu.

 

Dương Hạo sau khi nghe được trần ồn ào kia cũng dừng đũa lại ra bên ngoài nhìn. Tiếng vang lớn như vậy nhất định là có rất nhiều người nói chuyện, cũng không biết xảy ra chuyện gì.

 

Lúc này mẹ Dương đứng lên, đi tới trước cửa theo hướng âm thanh nhìn qua, qua hai giây lại đi ra ngoài. Ba Dương sau khi thấy cũng theo đi ra ngoài.

 

Dương Hạo trong lòng mặc dù có chút ngạc nhiên, nhưng mà ba mẹ hắn hai người cũng cùng đi ra ngoài rồi, hắn liền ở nhà.

 

-“Baba, ông bà nội sao lại đi ra ngoài?”_Đô Đô đem chén để xuống, đưa mặt hướng về phía Dương Hạo làm nũng_: “Baba  xoa một chút”

 

Dương Hạo giật một tờ giấy lau mặt cho Đô Đô_: “Baba cũng không biết, đợi lát nữa ông bà nội về thì hỏi họ. Con không ăn cơm nữa?”

 

Đô Đô chỉ cái cái bụng phình to của mình_: “Đô Đô ăn no, uống rất nhiều canh gà”

 

-“Đợi lát nữa lúc buồn tiểu thì hô lên, đừng đem quần làm ướt biết không?”_Dương Hạo nở nụ cười, vội vàng dặn dò.

 

Đô Đô nghe baba nói như vậy có chút mất hứng_: “Đô Đô lớn rồi, mới không có tè ra quần đâu”

 

Hai cha con vừa nói chuyện, mẹ Dương bọn họ trở vào.

 

Mẹ Dương trên mặt ức chế không được sắc mặt vui mừng, bà chạy hai bước đến bên cạnh Dương Hạo, khẽ cúi thân xuống, tay phải mở ra che khóe miệng mình, một bộ dạng nói lén lút_: “Nghe nói chúng ta nơi này muốn ký hợp đồng rời khỏi đây! Hiện tại đến để đo nhà ở sau này bồi thường tiền!”_Nhưng mà đoán chừng mẹ Dương quá mức hưng phấn, vốn nghĩ muốn đè thấp âm thanh có chút khàn khàn nhưng mà vẫn tương đối vang dội.

 

Dương Hạo có chút giật mình, sau đó hắn thấy ba mình trở lại cũng là sắc mặt vui mừng.   muadongthang10.wordpress.com_LỲ

 

-“Trên trấn phái người xuống tới từng nhà đo nền nhà, bọn họ cũng bảo là muốn chuyển vào khu dân cư rồi, sau đó nơi này muốn thuê chuyển ra ngoài. Hiện tại đang đo để chia nhà, tất cả mọi người vây ở đây nhìn.”_Mẹ Dương kéo qua cái ghế ngồi trước mặt Dương Hạo, đem tin tức mới nhất vừa nghe được nói cho con trai.

 

Chuyện này Dương Hạo trước kia đã biết đến, trước kia lúc hắn còn chưa “sống lại” có nghe qua ba mẹ hắn nói đế chuyện đo nền nhà. Lúc ấy tất cả mọi người đều cho là muốn đến khu chung cư, mong đợi thật lâu, kết quả mấy năm cũng không có chuyển đi. Ngược lại bãi đất ở xa không được người coi trọng ngoài ý muốn đã bị khai phá rồi.

 

Dương Hạo sống lại, tự nhiên biết được cuối cùng sẽ không chuyển đi, liền uyển chuyển nói cho mẹ hắn biết_: “Khả năng này là trấn trên đo lại để làm thống kê, mọi người chỉ là nghe nói, cũng đừng tưởng thật, lỡ như sẽ không có chuyển đi đâu”.

 

Mẹ Dương lắc đầu_: “Cái kia, người đo đạc nói, là nơi này của chúng ta muốn làm khai phá du lịch gì đó, phía trên để cho tới trước đem diện tích nhà ở đo đạc”

 

-“Cái kia trước khi không có chính sách cụ thể thì tạm thời đừng quá tin, mẹ lần trước nói chuẩn bị làm điện cao thế qua nơi này sao, không phải là giống nhau cuối cùng không có chuẩn bị sao?”_Dương Hạo sẽ không trực tiếp nói cho mẹ biết là không chuyển đi. Chỉ có thể nhớ tới trước kia lúc hắn học cao trung, công ty điện lực muốn làm tháp điện cao thế qua thôn hắn. Lúc trước đều nói tốt lắm, muốn đi qua nhà Dương Hạo bọn họ, để cho bọn họ chuyển đi, kết quả vẫn là không giải quyết được gì.

 

Ba Dương nghe con trai nói như vậy cũng gật đầu_: “Hạo Hạo nói cũng đúng. Hiện tại tất cả mọi người đều là nghe nói, cũng không có ai dám vỗ ngực đảm bảo, cho nên họ đo liền đo, đến lúc đó muốn thật chuyển đi thì lại nói tiếp”.

 

-“Ai nha, ta chỉ là muốn nói một chút nha, nếu thật để cho ta chuyển đi ta cũng không muốn, ở khu chung cư nào có được tự tại như hiện tại”_Thấy con trai cùng bạn già cũng nói như vậy, mẹ Dương đề cao âm lượng, có chút mất tự nhiên.  muadongthang10.wordpress.com_LỲ

 

-“Đúng vậy, chúng ta nơi này thật ra cũng thật tốt”_Dương Hạo theo lời mẹ nói đỡ xuống.

 

Dương Hạo biết thôn Vĩnh Độ bọn họ cũng muốn có thể giống như thôn trang được khai phá ở bên kia sông, nhà nhà cũng sẽ được chuyển vào trong tiểu khu xinh đẹp sạch sẽ. Hơn nữa nếu quả thật chuyển đi như đã nói, chính phủ còn có thể đền bù cho bọn họ một khoản tiền, như vậy so sánh với ở nông thôn làm ruộng thì tốt hơn, liền cùng người thành phố giống nhau. Mặc dù không ít người cũng như mẹ Dương trên đầu lưỡi nói là không muốn chuyển đi, nhưng ở trong lòng cũng là so với người khác cũng mong muốn. Người dân mong chờ hơn mười năm, chỉ cần có một chút xíu gió thổi lay ngọn cỏ, mọi người sẽ lập tức kích động.

 

Hắn biết mẹ hắn coi trọng mặt mũi, cũng không có phá hỏng đi. Dù sao ở nông thôn ngây người trong mấy chục năm, mọi người cũng hi vọng điều kiện ở lại tốt hơn một chút, cái ý nghĩ này cũng không có gì đáng trách.

 

Mặc dù Dương Hạo nói như vậy rồi, nhưng mà mẹ Dương vẫn cẩn thận chú ý chuyện đo đạc, rất nhanh, đến ba giờ chiều liền đo đến nhà họ Dương.

 

Ba Dương và mẹ Dương cùng giúp đỡ nhân viên đo lường kia, nháy mắt một cái không nháy mắt nhìn chằm chằm vào dụng cu đo lường

 

-“Bao nhiêu mét vuông hả anh thợ?”_Mẹ Dương quan tâm hỏi

 

-“Diện tích ở là 198, những đường biên đất trống khác là 130”_Thợ đem chi tiết đo được nói cho mẹ Dương.

 

Mẹ Dương gật đầu, trong lòng tính toán diện tích này có thích hợp hay không, suy nghĩ một chút đại khái là không sai biệt lắm, cho nên mở miệng_: “Kia làm phiền cậu, cực khổ rồi”

 

Vừa mới đo đạc xong, mẹ Dương liền đem những chi tiết ghi lại trên sổ.

 

Dương Hạo đem nước sôi để nguội đưa cho mẹ hắn_: “Mẹ, ngồi xuống nghỉ ngơi một chút, thôn trên sau này sẽ đem bản vẽ đưa cho chúng ta.”   muadongthang10.wordpress.com_LỲ

 

-“Tự mình nhìn mới yên tâm được chứ….Lỡ như có gì không may thì làm sao bây giờ”_Mẹ Dương cười cười.

 

Rất nhanh, nhà ở thôn cũng đo xong rồi. Trong mỗi nhà đều sẽ có một người đem tin tức “sẽ chuyển vào khu chung cư” truyền khắp cả thôn, thậm chí những người thôn khác cũng biết rồi. Mỗi người với một câu chuyện truyền đi thái quá, càng về sau còn có người nói cái gì mà “thôn Vĩnh Độ nửa năm sau sẽ chuyển đi, đến lúc đó chính phủ bồi thường tiền liền tính theo diện tích nhà ở”

 

Cho nên tại lúc mọi người đem tin tức đồn đãi này coi là thật, thì buổi tối hôm đó, một nhà chú Hai của Dương Hạo đi tới nhà bà nội, la hét đòi phân nhà.

 

Hỏa Vân Ca – Chương 10

–o– Chương 10 –o—

Buổi sáng sau khi tỉnh lại phát hiện tự mình trần như nhộng dưới lớp da thú, Triệu Vân Tiêu nhất thời mắc cỡ mặt đỏ đến mang tai. Bên cạnh bị chặn lại, hắn loáng thoáng nhớ tới thật giống như là chính bản thân hắn cởi xuống, lại càng mắc cỡ không dám nhìn tới Vân Hỏa. Hắn đã vậy còn dám trần truồng dán vào Vân Hỏa ngủ một đêm! Vân Hỏa nhìn thấu hắn ngượng ngùng, liếm liếm bờ vai của hắn, đứng lên đi. Triệu Vân Tiêu chỉ cảm giác mình tại nơi bị Vân Hỏa liếm qua nóng rát lên. Bưng lấy mặt, hắn ở trong lòng than thở, Vân Hỏa có thấy thân thể của hắn hay không?
Một lòng nghĩ như vậy, Triệu Vân Tiêu trực tiếp kéo da thú lên che đầu lại, nói không rõ mình tột cùng muốn hay không muốn Vân Hỏa thấy thân thể của hắn. Tối hôm qua… tựa hồ, thật giống như có “người” sờ hắn. Tinh xảo giữa hai chân Triệu Vân Tiêu bởi vì ý nghĩ này vậy mà có phản ứng, hắn vội vàng khép hai chân lại, ánh mắt ngượng ngùng. Tối hôm qua, Vân Hỏa thật…sờ hắn sao? Triệu Vân Tiêu cảm giác mình bị bệnh, Vân Hỏa là dã thú, là dã thú….Nhưng mà, tại sao, hắn không ghét?
Sau chiều nay, trong lúc một người một dã thú đã có nhiều những thứ gì. Khi Triệu Vân Tiêu rốt cuộc đè ngượng ngùng từ sau nham thạch đi ra, hắn thấy Vân Hỏa an vị ở bên hồ, cơ hồ là hắn vừa ra tới, Vân Hỏa liền nhìn qua đây. Triệu Vân Tiêu tim đập có chút không yên. Hắn cúi đầu đi tới bên hồ, rửa mặt, đánh răng.
Khẽ gọi một tiếng, Vân Hỏi đi tới bên người Triệu Vân Tiêu, lỗ tai Triệu Vân Tiêu liền đỏ. Vân Hỏa chà chà mặt hắn, vừa cúi đầu kêu hai tiếng, sau đó liền hướng rừng rậm đi, Triệu Vân Tiêu biết là “nó” đi tìm đồ ăn. Nhìn Vân Hỏa biến mất ở rừng rậm, Triệu Vân Tiêu vừa  ngồi xổm xuống vốc nước   lên làm lạnh hai gò má nóng hổi của mình. Không dám suy nghĩ sâu xa loại cảm xúc nóng rang này ý vị như thế nào, hắn tự cấp cho mình công việc để dời đi lực chú ý, trước nấu một nồi nước nóng cho xong đã.  muadongthang10.wordpress.com_LỲ
Trong lúc trong thời gian nấu thức ăn, Vân Hỏa trở lại, ngậm một động vật bỏ đi đầu, nội tạng và da. Sau khi để động vật xuống, Vân Hỏa rửa mặt tiến vào rừng rậm, rất nhanh, y trở lại ngậm một cây trúc. Y biết Triệu Vân Tiêu thích ăn cái này. Triệu Vân Tiêu đem thi thể động vật cầm qua một bên xử lý. Hồ nước bọn họ còn muốn dùng, hắn sẽ không trực tiếp ở trong nước rửa động vật, mà là đem động vật cầm qua một bên trước dùng nước nóng chần* qua để nguội lại rồi đem tới hồ nước rửa sạch
*chần: các loại thịt tươi sống thường nhúng qua nước sôi để bỏ mùi tanh và tạp chất, sau rửa sạch lại rồi mới bắt đầu chế biến.
Rửa sạch, đặt ở trên lá cây đã rửa giống như trước, Triệu Vân Tiêu nấu nước, sau đó nói_: “Vân Hỏa, nội tạng cũng có thể là đồ ăn”_ Dứt lời, hắn chỉ vào cái bụng trống trơn của động vật, lại nói_: “Những thứ này có thể ăn, lần tới ngươi cầm về đi, đừng lãng phí”_Có thể ăn đồi nhiều, Vân Hỏa cũng không cần mỗi ngày đi săn thức ăn rồi.
Vân Hỏa nghĩ nửa ngày, vẫn không hiểu rõ Triệu Vân Tiêu ý nói gì. Triệu Vân Tiêu chỉ chỉ vào bụng động vật, sau đó làm một động tác ăn. Vân Hỏa chậm rãi gật đầu, tựa hồ là đã hiểu.
Quên đi, sau này lại đả thông nhiều hơn nữa. Để cho Vân Hỏa xé thịt ra thành từng khối, Triệu Vân Tiêu mở nồi bỏ vào trong nước đã nấu. Vân Hỏa sức ăn lớn, nồi nhỏ, Triệu Vân Tiêu đem thịt còn dư lại đặt ở ngọn lửa nướng. Thừa dịp chờ thời gian thịt chín, Triệu Vân Tiêu giải quyết bữa sáng của mình. Buổi sáng hắn không thích ăn thịt.
Lại là một bữa ăn sáng thịnh soạn, Triệu Vân Tiêu sau khi thu dọn xong chuẩn bị đi nhìn sách, vậy mà Vân Hỏa để cho hắn ở trên người. Triệu Vân Tiêu nghi ngờ bò lên lưng Vân Hỏa, Vân Hỏa bay lên, cũng không phải là mang theo Triệu Vân Tiêu chơi, mà là đem Triệu Vân Tiêu mang về hang động trên vách đá. Để cho Triệu Vân Tiêu đi xuống, Vân Hỏa dùng đầu đem hắn vào bên trong, cọ cọ lên mặt Triệu Vân Tiêu, y thế nhưng lại bay đi. Triệu Vân Tiêu ngơ ngác nhìn Vân Hỏa bay vào trong rừng rậm, tâm thẳng tắp trầm xuống. Vân Hỏa…..đi?
-“Rống…rống….”_Từ trong rừng rậm truyền đến tiếng kêu của Vân Hỏa, Triệu Vân Tiêu đứng ở cửa động sắc mặt trắng bệch. Hắn không dám suy nghĩ nếu như Vân Hỏa rời đi hắn, hắn như thế nào tiếp tục sống. Tiếp theo, hắn càng thêm hoảng hốt. Chẳng lẽ hắn đã không thể rời bỏ Vân Hỏa sao?
Trong lúc Triệu Vân Tiêu suy nghĩ hết sức lung tung, Vân Hỏa từ trong rừng rậm đi ra, trên lưng chở đi một đi một bao thú da xanh rất lớn, Triệu Vân Tiêu biết những vật này đó là da và xương thú da xanh. Vân Hỏa hướng Triệu Vân Tiêu bên này vừa rống lên mấy tiếng, sau đó chạy lấy đà bay lên.
-“Rống…rống….”_Để cho giống cái ở chỗ này chờ hắn, Vân Hỏa đeo xương nặng trịch bay đi.
Vân Hỏa….Triệu Vân Tiêu nhìn Vân Hỏa từ đỉnh đầu hắn bay đi, co rúc ngồi xuống Vân Hỏa sẽ không bỏ lại hắn a? Yên lặng chờ, trong đầu Triệu Vân Tiêu tất cả đều là từng ly từng tý cùng Vân Hỏa ở chung một chỗ. Hắn cũng không nghĩ tới địa vị của Vân Hỏa trong lòng hắn lại trở nên quan trọng như vậy. Triệu Vân Tiêu cắn miệng, hắn đối với Vân Hỏa có tình cảm, tựa hồ có chút thoát khỏi quỹ đạo. Tâm tình của hắn rất phức tạp. Xem như là, hắn và Vân Hỏa chân chính ở chung một chỗ thời gian cũng không dài, tại sao trong khoảng thời gian thật ngắn  này thời điểm hắn lại nhớ đến Lâm Minh Viễn chỉ còn lại có sầu não nhàn nhạt chứ?
Thời điểm cùng Minh Viễn yêu đương cũng rất hạnh phúc, ngọt ngào, nhưng tuyệt đối sẽ không giống như hắn cùng Vân Hỏa trải qua trải nghiệm sống chết. Khi lúc hắn thiếu chút nữa bị khủng long ăn, Vân Hỏa từ trên trời giáng xuống, không để ý đến an nguy của bản thân mà cứu hắn, cho dù là người bị thương nặng, cũng còn phải cố gắng chiếu cố hắn. Vân Hỏa như vậy làm cho hắn cảm động, làm cho hắn đau lòng. Có lẽ, trên thế giới này căn bản không có loài người, chỉ có đủ loại động vật, Vân Hỏa chính là một trong số đó. Cả người đỏ ngầu, đỏ đến làm cho người khác e ngại, nhưng làm cho hắn tim đập nhanh.   muadongthang10.wordpress.com_LỲ
Hắn đột nhiên không oán Lâm Minh Viễn nữa rồi. Nói vậy là Lâm Minh Viễn cùng người đàn bà kia cũng là do trong lúc đó ở cùng chỗ với hắn  lại không có kinh tâm động phách cùng khắc cốt ghi tâm. Đây là thiếu hụt giữa hắn và Minh Viễn. Minh Viễn theo đuổi hắn, hắn tiếp nhận sự theo đuổi của Minh Viễn, sau đó hai người ở chung một chỗ, hết thảy thoạt nhìn cũng là tự nhiên như vậy. Nhưng hôm nay nghĩ lại, tình cảm như vậy một ngày nào đó trở nên lãnh đạm. Minh Viễn đối với tình cảm của hắn phai nhạt, mà hắn đối với tình cảm của Minh Viễn cũng không phải đã phai nhạt sao? Nếu không, hắn cũng sẽ không trong thời gian ngắn như vậy đối với trí nhớ về Minh Viễn sẽ dứt khoát như vậy. Tim, vẫn như cũ khẽ đau nhói, nhưng cũng không giống như lúc ban đầu làm hắn nghĩ đến đã muốn rơi nước mắt như vậy.
So sánh ra thì, an toàn mà Vân Hỏa cho hắn cảm thấy trước nay chưa từng có, cho dù là Minh Viễn cũng kém hơn. Có lẽ, thời điểm Vân Hỏa xuất hiện quá đặc biệt, có lẽ là do hắn quá sợ, vô cùng cần một “người” cường đại giống như Vân Hỏa hiện ra ở trước mặt hắn, bảo vệ hắn, cho hắn an toàn. Thân phận người rtung tính từ nhỏ đã được gia đình cùng xã hội bảo vệ lớn lên. Đi tới cái thế giới này, hắn nghĩ phải kiên cường, cũng đã cố gắng kiên cường, nhưng cuối cùng đấu không lại nội tâm khát vọng được một người nào đó phủng trong lòng bàn tay che chở. Này có tính là bi ai của người trung tính? Rõ ràng thân thể giống như thuần phái nam, nhưng lại vô dụng như vậy.
-“Rống…..rống….”
Thân thể chấn động, Triệu Vân Tiêu lập tức đứng lên, Vân Hỏa trở lại!
-“Rống…..rống….”
Một vệt lửa đỏ một lần nữa từ trên trời giáng xuống. Triệu Vân Tiêu không chút nghĩ ngợi nhào qua ôm lấy đối phương_: “Vân Hỏa!”
Đôi mắt đỏ ngầu của Vân Hỏa tràn đầy vui mừng, y giơ lên một cái chân trước ôm lấy Triệu Vân Tiêu, liếm mặt của hắn, liếm tay của hắn. Thật xin lỗi, ngươi nhất định sợ. Ta làm sao có thể bỏ lại ngươi. Chỉ cần ngươi nguyện ý, ta vĩnh viễn cũng sẽ ở bên cạnh ngươi.
-“Vân Hỏa, ta nghĩ đến ngươi rời đi”
-“Ô…”_Vân Hỏa gục xuống, Triệu Vân Tiêu lập tức leo lên lưng của y. Vân Hỏa đứng lên giương cánh, bay đến phía sau nham thạch mà bọn họ lúc trước nghỉ ngơi. Ngâm lấy cái bao Triệu Vân Tiêu đưa cho y, Vân Hỏa sẽ phải rời đi.
-“Chờ một chút!”
Vân Hỏa thu hồi cánh lại. Đem bao đeo chéo, Triệu Vân Tiêu trượt xuống phía sau lưng Vân Hỏa, đi thu thập da thú trên mặt đất, ngoài miệng nói_: “Những thứ này cũng phải mang đi, không nên lãng phí”. Đưa lưng về phía Vân Hỏa trên mặt hắn là nụ cười vui sướng, Vân Hỏa muốn dẫn hắn đi.
Vân Hỏa xem hiểu ý tứ của Triệu Vân Tiêu. Y đem nồi, chén gỗ, muỗng và các thứ khác cũng ngậm tới cho Triệu Vân Tiêu, Triệu Vân Tiêu thống nhất đóng gói mang đi. Thu thập xong, hắn cầm lấy “túi hành lý” của mình bò lên lưng Vân Hỏa, níu chặt lấy bộ lông thật dày trên cổ y nói_: “Ta xong rồi”.
Đôi cánh màu đỏ giương ra, Vân Hỏa phát ra một tiếng kêu vui mừng, bay lượn. Phía sau lưng y, chỉ có bạn lữ của y mới có thể cỡi ngồi. Bất kể giống cái có hiểu hay không, y nhận định bạn lữ cả một đời chính là “hắn”.
-“Ô…ô……”
-“Vân Hỏa, ta muốn bay đến tận trời….”
-“Rống…..”
Hồ nước cách mình càng ngày càng xa, Triệu Vân Tiêu quay đầu lại, ở trong lòng nói_: “Phụ thân, thật xin lỗi, con trở về không được. Xin người không nên lo lắng cho con. Ở cái thế giới xa lạ này, con sẽ sống rất tốt”, bởi vì Vân Hỏa sẽ không để cho hắn đói bụng, không bị lạnh. Hắn tin tưởng như vậy.   muadongthang10.wordpress.com_LỲ
Vân Hỏa bay rất ổn định, bởi vì ở trên lưng y có một người đối với y rất quan trọng. Vách đá, hồ nước, rừng rậm cũng ở dưới chân hắn, Triệu Vân Tiêu đang khẩn trương ngoài ra còn có xao động cùng hưng phấn. Này cùng với ngồi máy bay hoặc là phi thuyền tinh tế là hai loại cảm thụ hoàn toàn khác nhau. Đột nhiên nảy lên một cổ xúc động, Triệu Vân Tiêu há miệng hô to lên_: “A..a…, ta bay lên nữa..…, .bay lên nữa….., Vân Hỏa mang Vân Tiêu bay lên nữa…….”, đây là chuyện điên cuồng hắn chưa bao giờ làm.
Vân Hỏa không hiểu giống cái hô cái gì, nhưng y có thể cảm nhận được giống cái vui vẻ. Y cũng phối hợp phát ra tiếng hô_: “Rống….rống……”, hắn là giống cái của ta……hắn là của ta. Y cỡ nào hy vọng, người trên lưng có thể thành giống cái của y.
Một đường điên cuồng la to, kinh sợ đến rất nhiều chim bay thú chạy dọc đường, Vân Hỏa mang theo Triệu Vân Tiêu đến nơi, một thạch động lớn vị trí ở giữa lưng chừng núi. Nơi này cách hồ nước Triệu Vân Tiêu “rơi xuống nước” khoảng bay cũng không xa, nhưng vách đá cao vút núi rừng đứng thẳng, giữa vách đá cũng có rừng cây rậm rạp, đi bộ vượt qua là hoàn toàn không thể. Cũng bởi vì Vân Hỏa tới hồ bên kia uống nước, tắm rửa thuận tiện săn thức ăn, y mới có thể phát hiện Triệu Vân Tiêu tồn tại. Nơi đó cách bộ lạc khá xa, cũng rất ít giống đực đến bên kia săn thức ăn, vừa lúc lại “tiện nghi” cho Vân Hỏa.
Từ trên thân Vân Hỏa xuống tới, ôm túi hành lý, Triệu Vân Tiêu thám hiểm đi vào trong sơn động. Bên ngoài sơn động có một dốc đá đi ra ngoài cửa, vừa lúc làm như một cái sân. Đối diện cửa động có tảng đá chồng thành nơi nhóm lửa, phía trên còn đặt một một cái nồi trắng cùng cái của hắn tương tự nhau, nhưng mà dưới đáy đã rất đen rồi, vừa nhìn cũng biết đã dùng qua thật lâu. Bên cạnh là một cái cây gỗ nướng thịt đơn giản, có một chút xương, vật lẫn lộn. Bên trái sơn động là một tảng đá lớn bằng phẳng, trên tảng đá trải một tấm da thú, trừ cái đó ra cũng không có gì.
Đem túi hành lý để trên mặt đất, Triệu Vân Tiêu ra khỏi sơn động lại tiến vào một cái tiểu sơn động bên cạnh. Tiểu sơn động ánh sáng mờ mờ, nhưng mà vẫn có thể thấy rõ ràng bên trong động có những thứ gì. Trong động là từng đống xương cùng da thú, tất cả xương lớn nhỏ sắp xếp vô cùng chỉnh tề, da thú cũng là lần lượt chồng lên nhau. Còn có một đầu lâu động vật, móng vuốt, cỏ khô không nhận ra được, các loại đồ vật lẫn lộn. Lúc trước Vân Hỏa mang đến chính là đặt ở bên trong cái túi lớn kia, còn không có sửa sang lại, cái sơn động này nghiễm nhiên là một kho hàng.
Triệu Vân Tiêu đi ra ngoài, hỏi Vân Hỏa vẫn theo sát hắn_: “Đây là chỗ ngươi ở?”
Cái đuôi Vân Hỏa cuốn lấy cổ tay Triệu Vân Tiêu đem hắn dẫn đến cái sơn động để nghỉ ngơi kia. Sau đó y buông cái đuôi ra, dùng móng vuốt đem tấm da thú bẩn trên giường đá kia vứt xuống đất. Triệu Vân Tiêu đi tới bên cạnh Vân Hỏa cản động tác quét dọn của y lại_: “Nơi này để ta, ngươi đi thu dọn lại xương khủng long đi”.
Vân Hỏa nghe không hiểu, nhưng trong lúc y cùng Triệu Vân Tiêu đã có ăn ý nhất định. Lớn mật liếm liếm mặt Vân Tiêu, Vân Hỏa đi ra ngoài. Vừa nhìn quanh sơn động một vòng, Triệu Vân Tiêu đem tay nải lấy xuống, đặt ở bên góc giường, quấn chặt áo ngực* (loại áo quây tự chế của bạn ấy đó) trên người —- làm khi hắn phá hư quần (dài) cùng quần lót —- chuẩn bị dọn dẹp. Nơi này, sau này sẽ là nhà của hắn cùng Vân Hỏa sao…. Nghĩ như vậy, Triệu Vân Tiêu có chút mất mát, lại có chút mơ ước đối với cuộc sống tương lại. Mất mát bởi vì hắn có thể vĩnh viễn cũng trở về không được, hắn không yên lòng phụ thân, cũng chỉ có vậy … Đây chính là nguyên nhân mất mát.
Muốn quét dọn trước tiên phải có nước, còn phải có chổi, khăn lau và các thứ khác. Liếc mắt nhìn cái tấm da thú bị Vân Hỏa vứt đi, Triệu Vân Tiêu ra khỏi sơn động, đi tới cách vách. Nhưng mà rất kỳ quái, Vân Hỏa không có ở, cái tấm áo da lớn kia cũng mất. Lần này không hề lo lắng Vân Hỏa bỏ hắn lại nữa, Triệu Vân Tiêu vừa trở về đại sơn động. Từ chính trong bọc hành lý của mình tìm ra được đá đánh lửa, Triệu Vân Tiêu lại từ đống lẫn lộn chọn ra được một nhánh cây thích hợp, đánh lửa, đốt, sau đó đi vào “kho hàng”. Triệu Vân Tiêu nhìn một chút trong kho hàng có công cụ gì thích hợp hay không?   muadongthang10.wordpress.com_LỲ
Đang trong quá trình tìm kiếm, Triệu Vân Tiêu lại một lần nữa cảm thán Vân Hỏa thông minh, có trí lực có thể so cùng nhân loại. Trên xương trong kho hàng có chút bụi, nhưng vẫn có thể nhìn ra được thời điểm để vào đã được rửa sạch. Trên xương không có dính liền thịt hoặc gân. Những thứ móng vuốt kia, đầu lâu cũng được rửa sạch qua, ngay cả da thú cũng là trải qua gia công thô, mặc dù còn chưa tới loại trình độ da lông mềm mại, sáng bóng nhưng cũng có thể dùng. Triệu Vân Tiêu biết da lông động vật phải trải qua một chút quá trình xử lý mới có thể trở nên mềm mại, có thể sử dụng hằng ngày. Cho dù là như vậy gia công thô Triệu Vân Tiêu cũng cảm thấy khó có thể tin được. Bốn móng vuốt của Vân Hỏa là xử lý những thứ da lông, rửa sạch những thứ xương này như thế nào đây? Triệu Vân Tiêu làm sao cũng nghĩ không thông. Hắn lại một lần nữa biết đến Vân Hỏa. Vân Hỏa trừ bỏ lớn lên cùng nhân loại cách xa ngàn dặm, hoàn toàn có thể đem y thành người mà đối xử.
Hoặc là nói, nơi này thì ra cũng không phải chỗ ở của Vân Hỏa, mà là của người kia? Triệu Vân Tiêu rất nhanh liền bỏ ý nghĩ này đi, Vân Hỏa thông minh hắn cũng không phải là ngày đầu tiên biết đến. Vân Hỏa có thể thắt da thú, chính là tẩy rửa xương, xử lý da thú tự nhiên càng không hề nói chơi. Nghĩ đến mình còn có việc hoàn thành, Triệu Vân Tiêu không hề phân tâm nữa. Ở trong đống móng vuốt tìm được một cây đặc biệt nhọn. Hắn vừa chọn lấy mười mấy da thú mềm một chút, toàn bộ mang ra nơi râm mát ngoài động để phơi nắng. Da thú không giống như xã hội hiện đại mềm mại như vậy, còn có ngửi thấy một chút mùi không tốt, không phơi nắng không được.
Trở lại bên trong động, dùng móng vuốt kia đem khối da thú trải giường cắt thành mấy mảnh nhỏ. Móng vuốt mặc dù bén, nhưng dùng sao cũng không phải là kéo hay dao, cắt được vẫn là rất tốn sức. Dùng thật lâu đem tấm da thú nghiêm chỉnh cắt thành mười tấm. Triệu Vân Tiêu cầm một tấm, còn dư lại chồng lại để ở một bên đồ dự bị. Khăn lau có, còn dư lại chính là nước.
Ra khỏi sơn động, Triệu Vân Tiêu đi ra một đoạn ngắn, phát hiện một thác nước nhỏ hẹp từ đỉnh núi chảy xuống. Hắn đem cái nồi trong sơn động ban đầu rửa sạch một phen, sau đó đem một nồi nước trở về. Sau này nồi nấu này coi như dùng là chậu nước rửa mặt. Có khăn lau, có nước, Triệu Vân Tiêu lại bận rộn. Trước tiên đem vật lẫn lộn thu dọn lại một lần nữa, đem đồ vật không cần thả vào cách vách, sau đó đem tảng đá làm nhà bếp toàn bộ mang ra ngoài động, đem toàn bộ đồ không cần đặt ở “phòng ngủ” dọn dẹp đi ra ngoài. Triệu Vân Tiêu dùng một tấm da thú quét dọn giường cùng mặt đất. Quét sạch hai lần, hắn bắt đầu lau giường cùng sàn nhà.

Anh trai tôi và bạn trai của anh ấy

QUÀ MỪNG TRUNG THU A ~~~
Mà chắc ở đây chẳng có người nào còn tuổi nhận quà trung thu đâu nhỉ ? =)))

Anh trai tôi và bạn trai của anh ấy

anh-trai-toi-va-ban-trai-anh-ay
Tên gốc: Ngã ca hòa tha đích nam hữu (我哥和他的男友)
Tác giả: Tam Nguyệt Xuân Phong (三月春风)
Raw + convert: dithanbangdanilam
Thể loại: 1×1, mỹ cường, niên hạ, cận thủy lâu thai, điềm văn, góc nhìn bàng quan, HE
Editor: LỢM
Tình trạng bản gốc: Hoàn (23 chương + 2 phiên ngoại)
Tình trạng bản dịch: 15.09.2016 ==>….
Nhân vật: Hàn Tĩnh Mân, Diệp Nhã Thanh x Chu Húc Hùng
Note: Chú thích và từ trong ngoặc (…) là của editor, trong ngoặc […] là của tác giả
—oO  Văn án  Oo—
Câu chuyện về một cô em gái nhìn thấy ông anh mình và một anh zai khác làm gay. Phiên ngoại sẽ kể về sự phát triển tình cảm của nam chính.
Vài lời của editor:
  1. Mình không biết đã có ai làm truyện này chưa, cơ mà thích truyện này quá nên mình vẫn cứ ôm, vậy nên xin đừng so sánh các bản edit (˘˘)
  2. Cần 1 chút rau dưa cho đỡ bị nghẹn khi ăn quá nhiều thịt bên Long quyết với Vận mệnh điêu linh chi hoa ^^~ Sau đó chắc sẽ là 1 truyện đầy xôi thịt khác *haizzzz*
  3. Truyện ngắn, chưa đến 100 trang word, làm lai rai cho vui nhà vui cửa
Đánh giá về truyện: Chỉ là câu chuyện bình thường điển hình của các cặp nam nam: gặp nhau, làm quen, yêu nhau; cho đến những vấn đề cần phải đối mặt khi come out/bị phát hiện: sự phản đối của bố mẹ, định kiến xã hội… dẫn đến hàng loạt khó khăn. Cơ mà truyện rất dễ thương, còn có một chi tiết mình thấy khá mới mẻ: câu chuyện được kể dưới góc nhìn của em gái nam chính, cũng là 1 hủ nữ =))), vì vậy sẽ có những băn khoăn và bối rối khi biết anh trai mình là gay (dù chỉ được thời gian ngắn =)))). Mình đánh giá cao tính thực tế của chi tiết này, vì dù có là hủ, chỉ cần nghĩ đến gia đình mình có ai là gay thì cũng phải thấy bối rối chứ ( ⇀ ‸ ↼ )

 

-*- Chương 1 -*- Chương 2 -*- Chương 3 -*-

 

-*- Chương 4 -*- Chương 5 -*- Chương 6 -*-

 

-*- Chương 7 -*- Chương 8 -*- Chương 9 -*-

 

-*- Chương 10 -*- Chương 11 -*- Chương 12 -*-

 

-*- Chương 13 -*- Chương 14 -*- Chương 15 -*-

 

 

Mẩu chuyện sinh hoạt nhỏ
-*- Mẩu 1 -*- Mẩu 2 -*- Mẩu 3-*-Mẩu 4 -*-
-*- Mẩu 5 -*- Mẩu 6 -*- Mẩu 7 -*-

 

-*- Phiên ngoại 1 -*- Phiên ngoại 2 -*-Phiên ngoại 3 -*-

 

HOÀN

Lịch post truyện tháng 9.2016

Vì hơi bận + quá lười + quên mà đến giờ gần nửa tháng rồi mới thông báo lịch post truyện của tháng này T_T
Hiện giờ chỗ LỲ đang mưa gió bão bùng :(((( ngày mai bão sẽ vào nên tranh thủ úp lên cho mọi người đọc.

 

*** Lịch post truyện tháng 09.2016***
LƯU Ý : Truyện thường sẽ được post vào cuối tuần : khoảng từ thứ năm đến chủ nhật, khoảng từ 0h-2h ^^

 

HOÀN:   không có
 
TIẾP TỤC:  Đoạt Ái :  4 chương
                       Long Quyết:  4 chương
                       Chủng Điền Dưỡng Nhi :   4 chương
                       Hỏa Vân Ca:  4 chương
                       Vận Mệnh Điêu Linh Chi Hoa :  2 chương
P/S: Số liệu trên có thể được tăng thêm hoặc giảm bớt 1 chương T_T
 
HỐ MỚI : Anh trai tôi và bạn trai anh ấy – Tam Nguyệt Xuân Phong  ^^

 

Cảm thấy nhà mình thật năng suất =)))) Truyện mới này do LỢM edit đó, chứ LỲ còn đang bận ôm “sô”, đợi qua tháng 11 rảnh rồi mới cho bộ mới lên
Nhớ chờ đợi và ủng hộ tụi mình nha! ❤
 

Long quyết – chương 17

—oO  Chương 17 Oo—

 

Cái gì mà không được? Ngao Triệu bất minh sở dĩ nhìn Quân Ngọc Hàm, đạo sĩ này nếu đã muốn trở lại thì sao còn muốn cự tuyệt mình? Nếu nói hắn đối với y không có cảm giác thì thôi đi, nhưng rõ ràng phân thân của hắn đã cương từ lâu, thế mà giờ lại còn nói không được! Đạo sĩ này đến tột cùng là có ý gì!

 

Quân Ngọc Hàm không dám nhìn Ngao Triệu, sợ mình không nhịn được mà cưỡng bức y, đứng dậy định rời đi, Ngao Triệu kéo hắn lại nói: “Ngươi đừng đi! Ngươi tên đạo sĩ này đến tột cùng là có ý gì… Ô…”

 

Nghe thấy tiếng rên rỉ của Ngao Triệu, Quân Ngọc Hàm cuống quýt quay đầu lại, ôm lấy Ngao Triệu, thần sắc lo lắng nói: “Ngươi không sao chứ?”

 

Long Châu trong cơ thể tựa hồ cảm nhận được sự nguội lạnh của hai vị phụ thân, bất mãn kịch liệt đánh lên nội tạng của Ngao Triệu, khiến cho Ngao Triệu thẳng đau đến mức mồ hôi lạnh chảy ròng, Quân Ngọc Hàm chưa bao giờ biết hoài dựng lại là quá trình khó khăn như vậy, vô cùng đau lòng vuốt ve Ngao Triệu, lo lắng nói: “Ta rốt cuộc nên làm sao đây?”   muadongthang10.wordpress.com_LỢM

 

Ngao Triệu đè bụng lại, cố nén cơn đau, trước tiên dùng nguyên khí không còn nhiều lắm trong cơ thể đến trấn an Long Châu, chậm chạp vận khí, nhìn về phía Quân Ngọc Hàm chân thành quan tâm đến mình, thở dài một hơi, ngẫm lại nếu muốn đạo sĩ kia chủ động muốn mình là hoàn toàn không có khả năng. Thôi vậy! Dù sao cơ thể này đã sớm bị tên đạo sĩ kia trải qua rồi, huống chi cuộc sống từ nay về sau cũng không thể thiếu đạo sĩ hắn. Vì hài tử mà cũng vì mình không cần phải nhận lấy sự hành hạ nữa, y liền cố nén xuống khẩu khí này, cho tên đạo sĩ thúi này chiếm tiện nghi!

 

Ngao Triệu nghĩ như vậy, liền chủ động kéo quần của Quân Ngọc Hàm xuống, móc khối lửa nóng ra, lập tức liền khiến cho Quân Ngọc Hàm sợ hết hồn, cả kinh nói: “Ngươi đang làm cái gì?”

 

Ngao Triệu mặt đỏ tới tận mang tai trừng Quân Ngọc Hàm, động tác công khai như vậy không phải đã quá rõ ràng rồi sao? Tên đạo sĩ này đúng là được tiện nghi lại còn khoe mẽ, đã sớm không còn là xử tử thuần tình còn giả bộ cái gì? “Đạo sĩ thúi! Ngươi bớt được tiện nghi lại còn khoe mẽ đi! Hôm đó ở trên Lôi Công sơn ngại ngùng của ngươi biến đi đâu hết vậy!”

 

“Ngươi… Ngươi…” Quân Ngọc Hàm thấy Ngao Triệu cởi quần mình ra, khóa ngồi trên người mình, trong nhất thời không nói được lời nào, hắn tuy đã sớm dục hỏa đốt người, nhưng là lại thủy chung cố nén xuống, làm vậy là vì sao? Không phải là vì y và hài tử sao? Con rồng này lại vẫn chủ động câu dẫn mình! Y cho dù không chú ý đến mình tốt xấu gì cũng phải bận tâm cho hài tử trong bụng mình chứ!

 

Quân Ngọc Hàm tâm khí vừa lên, lại cưỡng chế Ngao Triệu trên mặt đất, bắt y mặc quần vào, khiến cho Ngao Triệu kinh ngạc nhìn hắn, đạo sĩ này hôm nay rốt cuộc trúng cái tà gì rồi! Hay là do hành hoan cùng mình đối với đạo sĩ kia là nỗi sỉ nhục quá lớn? Y tâm nổi lửa, cũng tràn ngập tức giận, mệt cho y còn chủ động! Y vừa hận vừa tức hung hăng đẩy Quân Ngọc Hàm ra, thấp giọng giận dữ hét: “Ngươi cút ngay cho ta!” Nếu không muốn cùng y hành hoan, vì sao còn muốn trở lại? Đến gặp y nói chuyện tiếu lâm sao! Nhưng nhu tình mới vừa rồi trong mắt hắn đến tột cùng là vì sao? Đáy lòng Ngao Triệu nhiều thêm một phần tích tụ.

 

Quân Ngọc Hàm lại càng tức giận, con rồng ngốc này lại còn muốn đuổi mình đi! Y sao lại không suy nghĩ cho mình và hài tử như vậy, thật sự quá tùy hứng làm liều rồi! Hắn vốn định nhẫn nhịn tính khí muốn đối xử với y tốt hơn, lại không ngờ y vẫn cứ luôn làm càn nhiều lần, cũng không thể nhịn được nữa cả giận nói: “Ngươi còn rồng ngốc này! Đã đến nước này rồi, ngươi còn muốn tùy hứng sao?”   muadongthang10.wordpress.com_LỢM

 

“Ta chỗ nào mà tùy hứng?!” Ngao Triệu không ngờ rằng Quân Ngọc Hàm còn ngược lại đến chỉ trích mình, trợn to mắt nói, “Ngươi lần này trở lại rốt cuộc là vì sao!”

 

“Tất nhiên là bồi giúp ngươi dưỡng thai rồi!” Quân Ngọc Hàm nói đến rất đương nhiên.

 

“Đã như vậy, ngươi vì sao liên tục muốn cự tuyệt cùng ta?” Ngao Triệu không hiểu hỏi, nói là muốn giúp y dưỡng thai, hành động lại là việc trái ngược.

 

Quân Ngọc Hàm cáu giận nói: “Vẫn nói long tính dâm, nhưng không ngờ ngươi lại dâm đãng đến vậy, còn không thèm nghĩ cho cơ thể mình! Ngươi phóng đãng như vậy cho dù không bận tâm đến bản thân thể nhược chẳng lẽ không sợ đả thương hài tử sao!” Bản thân vì y mà cố nén xuống, y ngược lại chỉ trích mình, thật là chó cắn Lã Động Tân(1) mà!
(1) ý chỉ làm ơn mắc oán

 

Ngao Triệu căm tức nhìn Quân Ngọc Hàm, hắn nói lời này là có ý gì? Thật cho y là dâm oa đãng phụ gì đó không bằng! Nếu không phải là vì hài tử, hắn thật khi Ngao Triệu y không biết liêm sỉ như vậy ủy thân cho tên đạo sĩ thúi như hắn sao? Y xấu hổ oán hận nói: “Lời này của ngươi là có ý gì! Nếu không phải là vì hài tử! Ta sao lại chịu… chịu…” Khốn kiếp! Đạo sĩ này thật là hiếp người của đáng (phải là hiếp rồng quá đáng chứ nhỉ :v)! “Ngươi nếu trở lại chỉ để nhục nhã ta, ngươi có thể cút!” Y mặc dù rất sợ chết, nhưng cũng không thể chịu bị nhục nhã xấu hổ như vậy. Nếu muốn y chịu sự vũ nhục của Quân Ngọc Hàm lần nữa, y thà rằng đau chết chứ không nguyện đi cầu hắn!

 

“Ngươi…” Quân Ngọc Hàm thấy Ngao Triệu đưa lưng về phía mình, cả người trận trận lay động, tâm liền mềm nhũn lại, thở dài một tiếng, mềm giọng nói, “Ta biết lời nói của ta mới vừa rồi có hơi nặng lời, nhưng ngươi ít nhiều cũng nên vì mình và hài tử mà suy nghĩ, ngươi hiện giờ thân thể sao chịu được chuyện phòng the?”

 

Quân Ngọc Hàm tiến lên từ phía sau lưng nhẹ đỡ lấy Ngao Triệu, nói: “Đợi đến khi thân thể của ngươi khá hơn một chút… Chúng ta lại… không muộn…” Nói đến chuyện phòng the, hắn rốt cuộc vẫn ngượng đến khó có thể mở miệng.

 

Ngao Triệu là loại thích ăn mềm không thích ăn cứng, thấy hắn mềm giọng lại, thái độ cũng êm dịu hơn, nghe thấy lời nói của hắn chợt nghĩ đến cách dưỡng thai của loài người và long tộc khác biệt, bừng tỉnh đại ngộ, lặng yên một hồi lâu mới tức giận nói: “Ngươi rốt cuộc có biết phương pháp dưỡng thai của long tộc hay không?”

 

“Không biết…” Quân Ngọc Hàm cũng thành thật, hắn thành kính thỉnh giáo với Ngao Triệu, “Rốt cuộc phải dưỡng thai thế nào?”   muadongthang10.wordpress.com_LỢM

 

Hắn là thật tâm cầu giải, nhưng thấy trên mặt Ngao Triệu đỏ ửng một mảnh, oán hận ngó mình, trong ánh mắt kia ba phần mang theo trách cứ bảy phần mang theo xấu hổ, khiến cho tim của hắn đập thình thịch, hạ thể lại có chút nóng lên, cuống quýt nhìn sang chỗ khác.

 

Ngao Triệu biết mình nếu không nói ra, đạo sĩ thúi cứng đầu này tuyệt nhiên sẽ không hành hoan cũng mình, cáu gắt hồi lâu, mới run rẩy mở miệng nói: “Nam tử long tộc dựng dục hậu đại đương nhiên không giống với nữ tử bình thường, trong lúc mang thai… phải… phải… không ngừng hấp thu… tinh nguyên… của một vị phụ thân khác… mới có thể an thai!”

 

Lúc nói xong, cả khuôn mặt của Ngao Triệu đã đỏ bừng giống như quả hồng chín mọng.